Kho cảm nhận · XUYÊN KHÔNG · Xuyên tiến nhục văn

Xuyên nhằm sắc văn – Chương 22

Chương 22: Bách hoa yến (Nhị)

Edit: Lãnh Tinh

Nhắc tới nguyên nhân có bách hoa yến, phải quay lại sáu năm trước. Lần ấy nhị công chúa cử hành bách hoa yến lần thứ nhất, cũng chỉ mời những nữ tử có gia thế tương đương, sau lại căn cứ vào tài học, bình chọn ra Bách hoa tiên tử. Vốn là một cuộc vui nhằm tự tiêu khiển, nhưng mọi sự trên đời này luôn là vậy, nam nữ được tham gia bữa tiệc nhị công chúa tổ chức gia thế không người nào không hiển hách, mọi người liền đổ xô vào bon chen. Đến năm thứ hai, nữ tử các nhà người trực tiếp kẻ vòng vo nhao nhao ganh đua để được tham gia. Cho đến hiện tại, bách hoa yến từng chút từng chút lớn mạnh, rốt cuộc ẩn ẩn trở thành đại sự tuyển mĩ mỗi năm một lần của Cảnh Huy triều. Tuyển mĩ này, không riêng gì dung mạo, mà gia thế, tài học mới là trọng điểm so đấu.

Gia thế không hiển hách, đến quyền lợi được mời cũng không có.

Bách hoa tiên tử hàng năm, trừ Sở tiểu thư được bình chọn năm ngoái còn chưa xuất giá, tất cả cuối cùng đều được gả vào nhà hiển quý dị thường, hơn nữa còn toàn do hoàng thượng tự mình chỉ phúc vi hôn.

“Chào các vị công tử tiểu thư, bách hoa yến mỗi năm một lần này, nhờ công chúa tin tưởng, liền do tại hạ chủ trì. Thấy rằng năm nay có không ít dung mạo lạ lẫm, ta vẫn nên tự mình giới thiệu một chút. Tiểu nữ họ Dương, đảm nhiệm chức vụ nữ sử, mọi người có thể gọi ta Dương nữ quan. Bách hoa yến năm nay đã là lần thứ sáu. Dựa theo tập quán ngày thường, ta giới thiệu một chút, tổng cộng mười vị đương triều danh nhân nhã sĩ của chúng ta. Mỗi người có một phân quyền lợi, cuối cùng phải bỏ phiếu khuyết danh, người nào có nhiều phiếu nhất, người đó chính là Bách hoa tiên tử năm nay. Mười vị danh nhân nhã sĩ đây a, cũng là trải qua tỉ mỉ tuyển lựa mà chọn ra, ta giới thiệu chút với mọi người, chúng ta gồm chủ yến nhị công chúa, cựu Bách hoa tiên tử Sở tiểu thư, Cảnh Huy đệ nhất công tử Sở công tử, Lại Bộ thượng thư nhi tử An công tử… Còn vị cuối cùng, chính là đại tướng quân , lục vương gia.”

Dương nữ quan vừa kết thúc, lục vương gia Triệu Cảnh Vân từ bên ngoài bước nhanh vào, mọi người bàn tán xôn xao, hẳn là không nghĩ tới, năm nay lục vương gia cũng sẽ tham gia.

Lục vương gia cũng không biểu hiện gì nhiều, sắc mặt bình thường ngồi một bên.

Đợi lục vương gia an tọa, Dương nữ quan tiếp tục: “Vòng thứ nhất, vẫn giống như năm trước, ra câu đối, do những vị danh lưu công tử đối đáp, nếu như đối được, liền đưa phiếu cho một trong các vị tiểu thư. Bất quá, đáp được một câu đối cũng chỉ chiếm một phần. Gộp đủ mười người, mới xem như một phiếu. Dĩ nhiên, nếu các vị công tử cũng không thể đối được, ha ha, các vị tiểu thư của chúng ta cũng có thể đối. Nếu các vị tiểu thư tự mình đối, số phiếu sẽ được tính gấp đôi.”

Các vị tiểu thư Cổ gia cũng là lần đầu tiên tham gia, lúc trước có đại khái nghe qua quy tắc, giờ nghe Dương nữ quan nói xong, đều đã hiểu hơn một chút.

Thật ra các vòng này, vẫn là khảo mĩ mạo đi, ngươi có mĩ mạo, họ liền đưa phiếu cho ngươi.

“Tốt lắm, bây giờ chính thức bắt đầu, vòng một, vế trên là: Phượng lạc ngô đồng đồng lạc phượng.”

Các vị công tử một phen suy tư, công tử nhà Trương ngự sử, phe phẩy chiết phiến, tiến lên phía trước: “Tại hạ bất tài, nguyện đối vế dưới.”

“Mời Trương công tử.”

“Châu liên bích hợp bích liên châu.”

“Hay!” Mọi người thốt lên.

Dương nữ quan thoáng nhìn nhị công chúa, chỉ thấy nhị công chúa gật đầu cười. Dương nữ quan tiếp tục: “Không biết Trương công tử muốn đem phiếu lần này cho tiểu thư nhà nào?”

“Tại hạ nguyện tặng phiếu lần này cho Cổ gia nhị tiểu thư.”

“Cổ gia nhị tiểu thư một phiếu.”

“Giai sơn giai thủy phong giai nguyệt, thiên thu giai cảnh.” Dương nữ quan lại ra một vế. Câu này và câu đầu nằm trong tổng cộng hai mươi câu, tương đương hai phiếu. Có rất ít tiểu thư tự mình đối, đều là các danh môn công tử đối đáp. Thật ra bách hoa yến này không khác gì một loại tương thân biến tướng. Chỉ bất quá, kết quả không giống nhau lắm thôi.

“Si thanh si sắc si mộng si tình, kỉ bối si tình.”

“Hay!” Nhị công chúa cười.

Dương nữ quan hoàn toàn thuận theo ý nhị công chúa tiếp tục, dĩ nhiên vì vốn nhị công chúa đảm trách bách hoa yến.

“Hoa hoa diệp diệp, thúy thúy hồng hồng, duy ti hương úy trứ ý phù trì, bất giáo vũ vũ phong phong, thanh thanh lãnh lãnh.”

Nhất thời, mọi người có chút bối rối, hồi lâu không có một ai đối lại. Dương nữ quan mặc dù mặt vẫn mỉm cười, nhưng cũng có chút không hài lòng, dù sao đây mới chỉ là đề thứ ba. Dĩ nhiên đề này cũng không phân theo thứ tự khó dễ mà ra.

Nhị công chúa cùng mấy vị ở vị trí đánh giá cũng không có phản ứng đặc biệt, chẳng qua chỉ tiếp tục chờ đợi. Lúc này, Cổ Tịnh Hàm ra hiệu, Dương nữ quan cười: “Cổ nhị tiểu thư muốn đối sao?”

“Tịnh Hàm nguyện ý thử một lần.”

“Cổ nhị tiểu thư mời.”

“Điệp điệp kiêm kiêm, sinh sinh thế thế, nguyện hữu tình nhân đô thành quyến chúc, trường thử triêu triêu mộ mộ, hỉ hỉ hoan hoan.”

“Đối hay!” Tất cả mọi người vỗ tay. Cổ nhị tiểu thư này không chỉ có dung mạo xuất chúng, tài hoa cũng thật hơn người.

“Cổ nhị tiểu thư quả nhiên có tài. Bổn cung cũng có một câu đối, không biết Cổ nhị tiểu thư có nguyện ý thử một lần hay không? Bất quá bổn cung nói rõ, câu này không gồm trong hai mươi đề đối.” Nhị công chúa nở nụ cười xinh đẹp.

Cổ Tịnh Hàm có chút sửng sốt, nhưng ngay sau đó mỉm cười đáp ứng: “Tịnh Hàm nguyện ý thử một lần, nếu đối không được, kính xin các vị chớ chê cười.”

“Hải thủy triêu triêu triêu triêu triêu triêu triêu lạc.”

Hơi ngẫm nghĩ một chút, Cổ Tịnh Hàm trả lời: “Phù vân trường trường trường trường trường trường trường tiêu.”

“Anh vũ châu châu thượng chu thủy thôi chu lưu châu bất lưu.”

“Lạc dương kiều kiều hạ kiều phong xuy kiều động kiều bất động.”

Thanh âm mọi người vỗ tay càng lúc càng lớn.

“Cổ nhị tiểu thư thật là tài nữ đương thời.” Nhị công chúa cùng lục vương gia liếc mắt nhìn nhau, đều xoa cằm mà cười.

Cổ Tịnh Hàm tại bách hoa yến danh tiếng đại xuất, ngay cả Cổ Tịnh Tiên cố ra vẻ cười vui chân thành cũng dần gượng gạo rồi. Tuy nói là tỷ muội nhà mình, nhưng nàng ta cũng không hi vọng kẻ khác cướp mất hào quang chính mình, huống chi lại còn náo động như thế.

Bên này phủ nhị công chúa rực rỡ gấm hoa, bên kia Cổ tam tiểu thư một mình ở nhà cũng rất là vui sướng.

Đi cả rồi, nàng không cần lo lắng đụng phải người này, chạm phải người kia rồi. Cổ gia này mấy chuyện loạn thất bát tao cũng quá nhiều quá nhiều rồi.

Mặc dù các vị tiểu thư đều đã xuất môn, nhưng Vương thị thì vẫn đang ở nhà, bà lại qua đây xem Cổ Tịnh Noãn. Vương thị cũng không phải mỗi ngày đều đến thăm Cổ Tịnh Noãn, nhưng vẫn cho toàn gia cảm giác, Vương thị vẫn là yêu thương Cổ Tịnh Noãn nhất.

“Noãn nhi tâm tình vẫn thật tốt.” Vương thị cười đi tới.

“Nương.” Cổ Tịnh Noãn đứng dậy vén áo thi lễ.

“Noãn nhi mau đứng dậy. Ai, ngươi hài tử này cũng thật rộng lượng.” Vương thị vừa nói vừa quan sát thần sắc Cổ Tịnh Noãn, thế mà lại thấy thần sắc nàng vẫn thản nhiên. Thật ra Cổ Tịnh Noãn thật sự không hiểu rõ lắm cái bách hoa yến này. Nàng xuyên qua cũng bất quá mới mấy tháng, lại không có người nào nói cho nàng tầm quan trọng của chuyện này. Nàng thấy lão phu nhân không hề mong muốn mình đi, nên cũng thuận thế không đi, nào biết đâu rằng bách hoa yến này cũng coi là thịnh hội nổi danh nơi kinh thành.

Với lại mặc dù nàng có quân sư chân chó Tiêu Vân tiểu bồn hữu, nhưng mà hắn cũng chỉ là một nam hài, lại hàng năm đều ở nhà, những gì biết được cũng có hạn.

 

 

Chút góp ý